XUÂN XƯA...
Xuân xưa, xuân xửa, mấy lần xuân
Rượu uống thơ say giữa núi rừng.
Đốt nứa tạch đùng, vui pháo tết
Cạo nồi sồn sột, viết thơ xuân,
Kìa hoa vàng rực chùm mai núi
Nọ lá xanh rờn chiếc bánh chưng.
Xin gởi thi nhân lời chúc sớm
Sợ mai dã ngoại, bận hành quân.
...
...VÀ XUÂN NAY
Đời lính, hôm nay đã hết rồi
Về miền phố thị sống ai ơi!
Ba lô lộn ngược: cà, dưa muối...
Mũ cối lật vành: gạo, nếp, xôi...
Sáng mở cửa ra, chào "Thượng Đế"
Đêm về úp mặt, tủi "Thằng Tôi"
Một thời oanh liệt thành câu hát
Vang mãi trong lòng... vang mãi thôi.
Phan Hòa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét