Vô tình ghé lại vườn khuya
Thôi miên trước tấm mộ bia khấn thầm
Tâm tư lạc cõi thinh âm
Tưởng nghe bên dốc Mộng Cầm khóc thơ ...!
Rồi mai nhân ảnh phai mờ
Vẫn còn vọng Nguyệt bên bờ sông Trăng
Hàn ơi, có nhớ hay chăng?
Những đêm giông gió Chị Hằng về đây
Gối tay lên giấc mơ này
Mà nghe hương tóc xõa mây lưng trời
Tình thơ rúng động lòng người
Biết đâu ta cũng rã rời cùng trăng...!
Phan Hòa
Lòng người có thấu cho chăng
Trả lờiXóaNơi đây quạnh vắng bóng trăng luôn rồi
Lâu rồi mới gặp em tôi
XóaBình Nguyên vẫn đẹp như hồi trẻ thơ
hơ... hơ...