Nghe đài báo đang vào mùa rét đậm
Thương Hà Nội em, khăn ấm quấn vai tròn
Đường Cổ Ngư xưa còn in dấu chân son
Nhưng tê buốt suốt hai đầu nỗi nhớ!
Khi lạnh cóng, hoa đào không kịp nở
Anh sợ môi em phai nhạt nét tươi hồng
Sợ mắt buồn gờn gợn buổi chiều Đông
Nên muốn gửi chút ấm nồng cho em lắm.
Gửi hạt nắng miền Trung trên môi em mộng thắm
Gửi biển Quy Nhơn về cho đôi mắt em xanh
Gửi cả khung trời đang dệt áo thiên thanh
Em hãy mặc... có làn hơi anh ấm áp
Để ngăn đợt gió mùa se da ran rát
Anh gửi em liền mấy nhánh dãy Trường Sơn
Gửi cánh chim bay qua phố chập chờn
Hết đợt trú Đông vừa quay về lại
Thương em lắm, bây giờ nghe rét hại
Đang tràn vào nơi miền Bắc quê em
Anh bần thần thao thức đến thâu đêm
Muốn gửi cả vòng tay ôm choàng cho em ngủ.
Hôn môi thơm khi hoa đào hé nụ
Rưới nắng vàng trên từng bước em đi
Tết râm rang qua gõ cửa xuân thì
Cho dáng ngọc thướt tha mùa trẩy hội
Mong chút ấm mau về vương trên mái ngói
Có anh theo gót nắng đến sân Đình
Áo dài the bên yếm lụa xinh xinh
Ta cùng hát bài thơ tình em nhé!
Phan Hòa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét