Thứ Sáu, 30 tháng 8, 2013

THÁNG TÁM

"Bây giờ tháng mấy rồi hả em?" 
Anh chờ mãi, mùa Thu chưa kịp đến 
Tháng Tám ơi…! sao mà nghe trìu mến 
Để Thu sang, ta lót lá em nằm. 

Tháng mấy rồi mà vẫn cứ xa xăm 
Con chiền chiện chiều nay về bên đó 
Ta muốn gửi những nụ hôn vào gió 
Cho môi thơm ngắn lại đợi chờ. 

Tháng Tám còn nguyên vẹn những vần thơ 
Dấu chấm than(!) yêu, dấu gạch ngang(-) vời vợi 
Dấu hỏi(?) cong vòng vào nhau chới với 
Dấu lững dòng(…) cho hai đứa nghĩ suy… 

Tháng Tám về… rồi tháng mấy Thu đi? 
Ta ở lại hóa thành mây lữ thứ 
Chiều hoang hoải trôi về miền viễn xứ 
Muốn cùng ai níu lại một bờ yêu. 

Phút đợi chờ thăm thẳm biết bao nhiêu
Đếm ngược thời gian từng giây tí tách 
Ngày mai sẽ ngắn dần thêm khoảng cách 
Hỏi: “Bây giờ tháng mấy rồi hả em…?" 

30.08.2013
Phan Hòa


Thứ Năm, 29 tháng 8, 2013

CẢM ƠN MÙA THU


Em đỏng đảnh bên ta chiều phố biển
Tóc lòa xòa từng lọn sóng tình ru
Mắt biếc xanh, gợn bờ môi lơi lả
Nét huyền mi cong vút, đó là Thu !

Tà váy lụa trải lên bờ cỏ mịn
Đôi chân trần rót rén bước mộng du
Mảnh khăn voan chập chờn bay trong gió
Nụ hôn nồng tươi trẻ... đó là Thu !

Thu là em từ sau cơn Hồng Thủy
Em là Thu, khi sự sống hình thành
Để chiều nay Thu về lay tỉnh giấc
Nửa đời qua Thu ảo mộng mong manh.

Cảm ơn nhé! Thu và em trở lại
Đôi tay ngà giữ hộ quả tim si
Bao nhiêu năm cho hết chẳng còn gì
Trong thể xác... chỉ hồn thơ... ở lại...!

15.08.2013
Phan Hòa 


CÂU HỎI KHÓ TRẢ LỜI


Ai thắp trăng vàng treo bến Nguyệt ?
Cho trần gian sáng ánh tinh khôi
Ai ươm hạt ngọc vào nhân nghĩa ?
Để đức tâm kia được nẩy chồi...

Muôn vạn đời đau còn chấp chới
Vô vàn chễm chệ ngủ trên ngôi
Trần gian phàm tục nên phàm tục
Người với người lo được mấy người?

Kẻ quẳng cục xương vào sọt rác
Người tìm chút mỡ bớt khô môi
Sao không san sẻ nhau mà sống ?
Mấy chục năm dư cũng một đời !

Ông gánh lúa về lưng trẹo quẻo
Bà bưng rau bán tính đồng côi
Có thằng ăn nhậu chưa đầy miệng
Đã tốn sơ sơ chục triệu rồi !

Vợ sợ chồng oan cân nẩy mực
Vào chùa cúi lạy Phật ba ngôi
Cúng dường tam bảo hàng trăm triệu
Cố giữ bền lâu cái chỗ ngồi.

Ôi, kẻ sâu dân, người mọt nước
Còn ta vô dụng phải đành thôi
Muốn khơi chút sáng vào nhân nghĩa
Mà vẫn đen thui tựa lọ nồi...!

15.08.2013
Phan Hòa 


MƯA

Ngày kia mưa ngập Thủ Đô 
Hôm qua mưa lại trở vô Sài Gòn 
Sáng nay đang giấc ngủ ngon 
Mưa về vỗ nhẹ: - "Bạn còn ngủ sao ?" 

Nghe trên mái ngói rì rào 
Thì ra mưa đã ghé vào Quy Nhơn ! 
Nhẹ nhàng đổ xuống từng cơn 
Trời đang gội rửa giận hờn thế gian ? 

Tiếng mưa thánh thót cung đàn 
Ru ta vào cõi mơn man tình nồng 
Nằm đưa cánh võng bềnh bồng 
Bên hiên từng hạt mưa hồng tỉ tê. 

Mưa dài, mưa mãi... lê thê 
Trong lòng ướt đẫm dầm dề giấc yêu. 
Ngoài kia mưa ngã sang chiều 
Để mây hôn gió bao nhiêu thì vừa ? 

Hỏi rằng em đã về chưa 
Mà Thu chợt khát thèm mưa Ngâu rồi...? 

12.08.2013 
Phan Hòa


MÙA THU ĐANG TRẺ LẠI


Đi bên em giữa Mùa Thu hạnh phúc
Vườn thương yêu hoa cúc đã nở vàng
Chim Ô về đang bắt nhịp cầu sang
Sông Ngân lạnh nối hai bờ nỗi nhớ!

Đi bên em giữa Mùa Thu bỡ ngỡ
Chợt thẹn thùng như thuở mới đôi mươi
Vết chân chim trên đuôi mắt rạng ngời
Mờ nhạt hẳn bởi môi cười sóng sánh

Đi bên em giữa Mùa Thu lóng lánh
Tiếng thùy dương run rẩy vỗ hôn bờ
Sóng biển tình trổi nhịp những vần thơ
Đem khao khát tràn trề lên ghềnh đá.

Đi bên em giữa Mùa Thu thay lá
Dòng sông quê ru khẽ giấc mơ chiều
Hơn nửa đời cảm nhận được tình yêu
Hay có phải: Mùa Thu đang trẻ lại...?

08.08.2013
Phan Hòa 



LẶNG LẼ CHIỀU THU

Bên hiên lặng lẽ song chiều 
Lối xưa lá rụng xuống đìu hiu Thu 
Đã từng chân bước lãng du 
Mà chưa dứt nổi tiếng ru tơ lòng. 

Nửa đời hư thực chờ mong 
Ngồi gom lá úa mơ mòng bóng ai 
Thu về... rồi sẽ Thu phai 
Ngày Đông lại đến u hoài tháng năm. 

Người còn đâu tận xa xăm 
Chỉ mình ta vẫn đang cằm cụi mơ 
Trải lòng lên những vần thơ 
Gió se se lạnh, buồn lơ ngơ buồn... 

Phan Hòa


CÁNH VÕNG BÌNH YÊN

Ai đem gió thả lên trời ?
Mặc cho gió xé rã rời mây đau 
Ai tô lên núi mảng màu 
Mà hoàng hôn nhuộm tím nhàu thời gian ? 

Ai vừa tách bến đò ngang ? 
Để dòng sông lặng mơ màng khóc Thu. 
Ta về nhặt lại lời ru 
Mắc vào cánh võng nằm đu đưa tình 

Níu trăng đắp nhẹ lên mình 
Tìm trong giấc ngủ những bình yên xưa... 

03.08.2013 
Phan Hòa


MÙA THU CHO EM

Tháng Tám về, anh đón đợi Mùa Thu
Không muốn giữ riêng - tặng em một nửa
Căng sợi nhớ cắt đều cho em lựa
Hai nửa cân bằng: Nặng, nhẹ... như nhau.

Nửa của thời gian anh vẽ sắc màu
Trong xanh ngắt một nỗi niềm chờ đợi
Nửa nhớ thương trong lòng ta vời vợi
Sẽ tô bằng sắc tím bóng hoàng hôn...

Nửa yêu thương rơi chạm đáy tâm hồn
Màu lá vàng lao xao chờ em đến
Nửa của hoài mong, khát khao triều mến
Sắc đỏ hồng lóng lánh ánh pha lê.

Mùa Thu cho em - đẹp tựa bài thơ
Có lễ Vu Lan đáp đền ơn Mẹ
Có tết Trung Thu đèn lồng cho trẻ
Có chuyện tình: Chức Nữ gặp Ngưu Lang.

Đã lâu rồi, anh ngóng đợi Thu sang
Gói cả trời Ngâu chờ em về đó
Một nửa Mùa Thu để ta cùng có
Hai mảnh đời - Ghép lại một tình yêu...


01.08.2013
Phan Hòa



VĂN TẾ KHÓC CHO DÒNG THỜI GIAN

Giã từ Tháng Bảy đón Thu sang
Cởi áo phong sương nhặt lá vàng
Tìm giữa mênh mông màu dĩ vãng
Một thời ngạo nghễ những vinh quang.

Xuân, Hạ, Thu, Đông - có bốn mùa
Đời người đến lúc phải già nua
Nhìn Thu khắc khoải dòng di chúc
Biết sẽ Đông tàn khóc tiễn đưa...

Khuyên ai...? còn nợ những ân tình
Hãy trả xong đời chữ nhục vinh
Cải hối, từ tâm... mà nhắm mắt
Cho hồn nhẹ lướt cõi phiêu linh..

Thong dong một chiếc lá Thu chiều
Lặng lẽ trôi về bến tịch liêu
Đời dẫu phũ phàng, nhưng vẫn đẹp
Vì đời còn lắm những thương yêu...!

30.07.2013
Phan Hòa


NGÀY XƯA ƠI


Bốn thằng bạn ngày xưa mình đó
Vẫn thường hay gọi: nó, mầy, tao
Trèo lên cành phượng cao cao
Đơm hoa, hóng gió... lao xao trưa Hè

Khi chiều đến chia phe đánh trận
Cởi áo phơi, chỉ bận quần thôi!
Rượt nhau cho vã mồ hôi
Rồi ra sông bẻ bắp ngồi nướng ăn.

Mặt lọ lem, nhăn răng cười khẩy
Lại ôm nhau thằng đẩy, thằng xô
Lớn lên sông núi hải hồ
Mỗi thằng, mỗi ngã... lòng khô héo lòng...

Để bây giờ trông mong khắc khoải
Bạn bè xưa... "mầy" ở nơi đâu?
Về đây bắt ốc, thả câu
Một lần này nữa... vơi sầu trong "tao". 

30.06.2013
Phan Hòa



KHI EM NGỦ

 Khi em ngủ, anh là vì sao thức 
 Lặng lẽ gom mây lót ổ thiên đường 
 Gọi gió đi hoang bao mùa Hạ cũ 
 Trở về đây đan sợi, dệt tình thương… 

 Anh bận làm thơ, không thể ngồi hầu quạt 
 Nhưng chung quanh muôn vạn cánh thiên thần 
 Đang chấp chới thổi hồn lên điệu nhạc 
 Và khẽ khàng ru giấc ngủ mênh mông. 

 Khi em ngủ, anh viết thơ vào mộng 
 Em đọc rồi… môi mĩn nụ cười tươi 
 Có phải trong mơ mới nghiệm ra điều chân thật 
 Nên đồng thau đâu thể lẫn vàng mười? 

 Em ngủ nhé! đêm còn dài một nửa 
 Anh còn đây một nửa dệt lời ru 
 Khúc ca dao đưa em về quê 
 Mẹ Mây lưng trời… cùng gió… hát vi vu… 

 06.2013 
 Phan Hòa