Chủ Nhật, 13 tháng 1, 2013

CHIẾC GAI...


Em vô tình, hay cố ý giẫm vào chiếc gai? 
Có đau không? Sao lòng ta rỉ máu... 
Đôi mắt thẩn thờ, ta nhìn em đau đáu. 
Người đàn ông chai sạn trong ta đâu rồi...? 
Sao lại buồn vì một chiếc gai? 
Em nói: em không đau, sao lòng ta quặn thắt. 
Ta đau giùm em, cái đau người khác. 
Bởi dấu chân nhầm, bước lạc vào gai. 
Ta sợ người cười, ta sợ họ chê bai. 
Còn em không nghĩ thế! 
Ta đau và ta sợ. 
Sợ một ngày, trên lối mòn xưa, dù đã có hoa, có bướm. 
Nhưng những chiếc gai vô hình vẫn chờ đâu đó... 
Chân ta giẫm phải 
Ai là người sẽ khóc cho ta...? 
Ai là người để nhổ chiếc gai ra...? 
Chỉ một mình ta 
Đau thêm lần nữa...! 

Phan Hòa



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét