Tháng Giêng ơi, nỗi nhớ về đâu?
Từng hạt nắng Xuân rắc mềm da thịt
Ngóng phương Nam thương xa mờ mịt,
Những chiều xưa... quán nhỏ đợi chờ.
Nỗi nhớ cứa lòng cắt những vần thơ
Em cứa trong anh niềm đau êm dịu,
Một sợi tình nối đôi bờ dang díu
Để hai đầu ta giữ níu vào nhau.
Xa cách bây giờ... Nhưng có vạn ngày sau
Anh vẫn đợi những hạt nắng phương Nam em gửi đến,
Sưởi mối se lạnh cho Miền Trung thương mến
Ấm... thêm tình chút nữa để mà yêu...
Thương nhớ Tháng Giêng chìm giữa màu chiều
Những làn gió xa quây lưng chừng núi
Như vòng tay anh vẫn luồn cho em gối
Để bây giờ, nghe hương tóc ai thơm...?
Để bây giờ... nghe day dứt thâu đêm
Biết nơi ấy có một người đang thức
Đọng trong ta là tình yêu rất thực
Nên vẫn chờ và thương lắm nhé, phương Nam!...
Phan Hòa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét