Hoa thắm em cài trên tóc mây
Lối xưa rời rạc bóng trăng gầy
Chiều rơi tím biếc buồn hoang dại
Vườn cũ phủ phàng hương cỏ may.
Em đi má đỏ tươi màu phấn
Nhốt nỗi hiu sầu trọ quán anh
Ngớ ngẩn hồn say vừa rụng xuống
Men tình từng giọt nhỏ mong manh.
Thu chìm quạnh quẻ đáy hoàng hôn
Ai giết trong anh mất nửa hồn
Nửa hồn sống dở bao ngày nữa
Để chẳng bao giờ biết lớn khôn.
Hoa thắm chẳng cài lên tóc ai?
Câu thơ trằn trọc những đêm dài
Nhện giăng chằng chịt quanh đời mộng
Tiếc thuở tươi hồng đã mốt mai
Gởi thơ, gởi nắng, gởi hoa vàng
Gởi cả linh hồn yêu dỡ dang
Em hãy mang theo tà áo đỏ
Ôm chiều thu quạnh bước sang ngang.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét