Cởi áo phong sương nhặt lá vàng
Tìm giữa mênh mông màu dĩ vãng
Một thời ngạo nghễ những vinh quang.
Xuân, Hạ, Thu, Đông - có bốn mùa
Đời người đến lúc phải già nua
Nhìn Thu khắc khoải dòng di chúc
Biết sẽ Đông tàn khóc tiễn đưa...
Khuyên ai...? còn nợ những ân tình
Hãy trả xong đời chữ nhục vinh
Cải hối, từ tâm... mà nhắm mắt
Cho hồn nhẹ lướt cõi phiêu linh..
Thong dong một chiếc lá Thu chiều
Lặng lẽ trôi về bến tịch liêu
Đời dẫu phũ phàng, nhưng vẫn đẹp
Vì đời còn lắm những thương yêu...!
30.07.2013
Phan Hòa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét