Khi em ngủ, anh là vì sao thức
Lặng lẽ gom mây lót ổ thiên đường
Gọi gió đi hoang bao mùa Hạ cũ
Trở về đây đan sợi, dệt tình thương…
Anh bận làm thơ, không thể ngồi hầu quạt
Nhưng chung quanh muôn vạn cánh thiên thần
Đang chấp chới thổi hồn lên điệu nhạc
Và khẽ khàng ru giấc ngủ mênh mông.
Khi em ngủ, anh viết thơ vào mộng
Em đọc rồi… môi mĩn nụ cười tươi
Có phải trong mơ mới nghiệm ra điều chân thật
Nên đồng thau đâu thể lẫn vàng mười?
Em ngủ nhé! đêm còn dài một nửa
Anh còn đây một nửa dệt lời ru
Khúc ca dao đưa em về quê
Mẹ
Mây lưng trời… cùng gió… hát vi vu…
06.2013
Phan Hòa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét