Bên hiên lặng lẽ song chiều
Lối xưa lá rụng xuống đìu hiu Thu
Đã từng chân bước lãng du
Mà chưa dứt nổi tiếng ru tơ lòng.
Nửa đời hư thực chờ mong
Ngồi gom lá úa mơ mòng bóng ai
Thu về... rồi sẽ Thu phai
Ngày Đông lại đến u hoài tháng năm.
Người còn đâu tận xa xăm
Chỉ mình ta vẫn đang cằm cụi mơ
Trải lòng lên những vần thơ
Gió se se lạnh, buồn lơ ngơ buồn...
Phan Hòa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét