Ai đem gió thả lên trời ?
Mặc cho gió xé rã rời mây đau
Ai tô lên núi mảng màu
Mà hoàng hôn nhuộm tím nhàu thời gian ?
Ai vừa tách bến đò ngang ?
Để dòng sông lặng mơ màng khóc Thu.
Ta về nhặt lại lời ru
Mắc vào cánh võng nằm đu đưa tình
Níu trăng đắp nhẹ lên mình
Tìm trong giấc ngủ những bình yên xưa...
03.08.2013
Phan Hòa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét