Thứ Năm, 29 tháng 8, 2013

CÂU HỎI KHÓ TRẢ LỜI


Ai thắp trăng vàng treo bến Nguyệt ?
Cho trần gian sáng ánh tinh khôi
Ai ươm hạt ngọc vào nhân nghĩa ?
Để đức tâm kia được nẩy chồi...

Muôn vạn đời đau còn chấp chới
Vô vàn chễm chệ ngủ trên ngôi
Trần gian phàm tục nên phàm tục
Người với người lo được mấy người?

Kẻ quẳng cục xương vào sọt rác
Người tìm chút mỡ bớt khô môi
Sao không san sẻ nhau mà sống ?
Mấy chục năm dư cũng một đời !

Ông gánh lúa về lưng trẹo quẻo
Bà bưng rau bán tính đồng côi
Có thằng ăn nhậu chưa đầy miệng
Đã tốn sơ sơ chục triệu rồi !

Vợ sợ chồng oan cân nẩy mực
Vào chùa cúi lạy Phật ba ngôi
Cúng dường tam bảo hàng trăm triệu
Cố giữ bền lâu cái chỗ ngồi.

Ôi, kẻ sâu dân, người mọt nước
Còn ta vô dụng phải đành thôi
Muốn khơi chút sáng vào nhân nghĩa
Mà vẫn đen thui tựa lọ nồi...!

15.08.2013
Phan Hòa 


1 nhận xét:

  1. He he he ... Sao hôm nay anh trai của em than thở giữ vậy ta???? Mặc kệ nó đi anh ạ. CHo nhẹ lòng há

    Trả lờiXóa