Anh rưới nắng pha lê,
Tắm hồn mây lãng đãng
Nỗi niềm yêu dĩ vãng
Chợt về… hôn môi ai...?
Tình yêu thời vụng dại
Nụ hôn mãi thẩn thờ
Chiếc giỏ xe huyền thoại
Cánh phượng hồng ngu ngơ.
Ôi, từ đâu em đến?
Rót giọt tình… anh say
Quên niềm đau một thuở
Xin trả đời hương cay.
Thuyền mơ chiều tím biếc
Cập bến bờ tơ duyên
Trái tình yêu vừa chín
Rụng xuống miền vô biên…
Anh bơi vào trong sóng
Ôm trái yêu ngập lòng
Em ngóng chờ trên bến,
Trút nỗi niềm ra đong.
Phan Hòa
Bài thơ rất tuyệt!
Trả lờiXóaMãi một niềm da diết
Trả lờiXóaĐến người của năm xưa
hả anh trai