Mưa chiều, tím quá nhớ xa ơi!
Lối cũ, đường xưa ướt rã rời
Muôn nỗi hiu buồn rơi đọng giọt,
Tơ trời giăng đắp cõi lòng tôi.
Em đi xa lắm buổi mưa chiều
Cơn gió Đông tàn chạnh hắt hiu,
Mấy giọt sầu vương rơi xuống đắng
Đường trần chiếc bóng ngã liêu xiêu.
Những chiều Đông ấy đã xa chưa?
Gác nhỏ mình anh đếm tiếng mưa
Chờ đợi... mõi mòn môi mắt ấy
Tay lùa lên tóc thuở xa xưa...
Anh về dựng quán giữa lều mây
Bán cái duyên thơ lỡ dỡ này
Một nửa đời mưa, người mặc cả
Nửa còn không nắng để phơi đây
Thôi đừng mưa nữa nhé chiều ơi!
Tí tách làm chi nẫu cả đời
Mây kéo mưa về ngang xóm vắng
Tím buồn xơ xác giậu mồng tơi.
Về đâu, dáng ngọc ngày xưa hỡi?
Cho nẻo thương sầu trọ quán anh
Mưa vẫn chiều rơi, chiều vẫn nhớ...
Một người đi mãi... một người mong.
Phan Hòa
Bài thơ hay ,và ảnh minh hoạ của anh cũng rất đẹp .
Trả lờiXóacảm ơn người bạn mới! có quen bên blog cũ không vậy nhỉ?
XóaChúng ta chưa bao giờ quen , anh ạ .
Trả lờiXóaTại sao bên Blog mới này anh ít bạn ? Dạo này em thấy anh ít đăng thơ . ? Chúc anh sức khoẻ và bình yên .
Trả lờiXóaừ, là tại vì anh không có thời gian, nên cũng ít vào nhà ai em ạ
XóaAnh có khoẻ ko ? anh đã sửa nhà xong chưa ? em chờ mãi anh vẫn chưa có bài thơ mới . Nơi trang Blog mới này , em thích nhất nơi đây , bài thơ hay cảnh mưa rất đẹp . khi nào buồn , em hay tới đây ngắm nhìn trời mưa . tạm biệt anh .
Trả lờiXóaKhi đêm xuống ta chờ em quạnh quẽ
Trả lờiXóaĐiếu thuốc tàn lờ lững khói và sương .