Thứ Ba, 26 tháng 2, 2013

NGUYÊN TIÊU - QUY NHƠN


Quy Nhơn – thành phố thi ca
Vầng trăng chải tóc mượt mà cung mây

Nguyên Tiêu, mời bạn về đây
Nằm nghe biển hát tình ngây ngất tình

Quy Nhơn – thành phố đẹp xinh
Thi Nhân tạo dáng in hình vào trăng

Ai đem thơ thả cung Hằng
Mà mưa thượng giới, mưa giăng xuống trần ?

Lệ rơi lên tấm mộ phần
Giúp người bạc mệnh nguôi dần tình xưa…

Rằm Tháng Giêng – 2013
Phan Hòa


Thứ Bảy, 23 tháng 2, 2013

TRÁI CHÍN TÌNH YÊU


Anh rưới nắng pha lê, 
Tắm hồn mây lãng đãng 
Nỗi niềm yêu dĩ vãng 
Chợt về… hôn môi ai...? 

Tình yêu thời vụng dại 
Nụ hôn mãi thẩn thờ 
Chiếc giỏ xe huyền thoại 
Cánh phượng hồng ngu ngơ. 

Ôi, từ đâu em đến? 
Rót giọt tình… anh say 
Quên niềm đau một thuở 
Xin trả đời hương cay. 

Thuyền mơ chiều tím biếc 
Cập bến bờ tơ duyên 
Trái tình yêu vừa chín 
Rụng xuống miền vô biên… 

Anh bơi vào trong sóng 
Ôm trái yêu ngập lòng 
Em ngóng chờ trên bến, 
Trút nỗi niềm ra đong.

Phan Hòa


Thứ Năm, 14 tháng 2, 2013

THẢ TÌNH LỜ LỮNG DÒNG HƯƠNG


Ta đã về đây với Huế thương! 
Thả tình lờ lững bến sông Hương 
Vân Lâu còn đợi người câu cá 
Thiên Mụ, chùa xa mấy dặm đường…? 

Anh dắt em về ngang Đập Đá 
Gọi đò sang dạo chợ Đông Ba, 
Nón bài thơ tặng người Thôn Vỹ 
Để “nắng hàng cau…”* bớt nhạt nhòa... 

Lao xao, Hạ đón mùa Thu mới 
Cài tóc hoa xưa đỏ đỏ hồng, 
Phượng rụng bên chiều tim tím biếc 
Áo dài tha thướt dọc triền sông… 

Câu hò mái đẩy, đêm vời vợi 
Thuyền lặng lờ trôi lững thững chèo 
Khách vãng lai còn xuôi bến mộng 
Tiếng cười khua động nước trong veo! 

Tràng Tiền mấy nhịp? ai còn nhớ…! 
“Lá trúc che ngang mặt chữ điền”* 
Dang díu đời thơ đành vướng nợ 
Ai người xứ Huế để trao duyên? 

Rồng nằm phủ phục bên cung điện 
Đã mấy mùa qua chẳng nhập triều 
- Thôi để em thay Hoàng Hậu nhé
Gọi anh bằng một tiếng: Vua yêu...

Phan Hòa



Thứ Tư, 13 tháng 2, 2013

Đi tìm ngày lễ tình nhân - Phan Hòa




ĐI TÌM NGÀY LỄ TÌNH NHÂN

Tôi đi tìm ngày lễ Valentine
Nơi sắc cấm của ông hoàng La Mã
Nhưng chẳng thấy bóng hình mình đâu cả
Chỉ có ánh hào quang từ những cặp tình nhân.

Ngày của tôi đâu? Hình như chẳng có
Biết tặng cho ai dù chỉ một bông hồng?
Nghe thoang thoảng bên đời hiu quạnh
Hương vị sôcôla chua, đắng... mặn nồng.

Tôi đi tìm tôi trong ngày lễ thánh
Bắt gặp những sinh linh bè bạn ngày xưa
Đứa tha thẩn đi tìm hoa lan tím
Đứa một mình ngồi viết dưới chiều mưa.

Bức thư tình từ nơi trận địa
Lính giao bưu có chuyển được bao giờ
Ngày lễ tình yêu chỉ có mùi thuốc súng
Và bông hồng được tặng chỉ là mơ.

Tôi đi tìm ai trong ngày Mười Bốn
Của Tháng Hai nhộn nhịp lễ yêu này?
Không còn nữa một thời để nhớ
Khi trên đầu, tóc đã điểm sương mây.

Có một ngày thiên hạ gọi: Black Day*
Lễ tình nhân đen vô cùng đặc biệt
Ai đã từng yêu nhưng chưa bao giờ được biết
Hương vị “tình nhân” thơm, ngọt thế nào?

Tôi đi tìm em giữa những vì sao
Chưa nhấp nháy trong ngày Mười Bốn
Ta sẽ dìu nhau rời xa miền hỗn độn
Về lại nơi xưa như một thuở tình đầu

Ừ, em nhé! mình về nơi dĩ vãng
Tình chưa trao nhưng mắt đã thay lời
Cành phượng đỏ trong giỏ xe huyền thoại
Áo dài bay trắng lóa mộng chiều rơi! 

Cho một chút trinh nguyên trong ngày lễ nhé
Ta cùng em gột rửa mọi niềm đau
Ôm quá khứ làm hành trang lặng lẽ
Với đồng đội xưa xin cuối mặt nguyện cầu…

Phan Hòa



Thứ Ba, 12 tháng 2, 2013

TIẾC XUÂN


Xuân còn chao đảo giữa cơn say 
Tết đã đi qua được mấy ngày 
Lối cũ mơ màng bên vạt nắng 
Đường xưa ủ rũ dưới tàng cây 
Mai không kịp nở chùm hoa cuối 
Đào chẳng chờ ươm chiếc nụ dày 
Luyến tiếc nàng Xuân đi vội quá 
Chợt buồn... như đứa trẻ thơ ngây... 

Mùng Ba, Quý Tỵ 
Phan Hòa



Thứ Hai, 11 tháng 2, 2013

MƯA XUÂN


Xuân treo lơ lững giữa tầng không
Đổ xuống nhân gian hóa rượu nồng
Uống chén tao phùng mừng chị rắn
Nâng ly tiễn biệt chúc anh rồng
Vào trang Log-pot bao người đợi
Nối mạng Ya-hù mấy kẻ trông
Lát đát mưa Xuân về lối cũ
Chợt nghe khao khát nụ môi hồng...

Mùng Hai, Quý Tỵ
Phan Hòa


Chủ Nhật, 10 tháng 2, 2013

KHAI BÚT ĐẦU NĂM


Quẳng gánh âu lo vào xó xỉnh 
Trồng cây Nhân Nghĩa trước hiên nhà 
Đem lòng Đức độ vào chăm tưới 
Phúc Lộc – mai này sẽ trổ hoa… 

Sáng mùng một - Quý Tỵ 
Phan Hòa 



Thứ Sáu, 8 tháng 2, 2013

CÂY NÊU...


Ta như cây nêu đầu ngõ nhà em...? 
Mùng một, còn xanh lá. 
Rồi khô dần 
Rụng... khẳng khiu... 
Xuân này, 
Em đã bao nhiêu? 
Vẫn tươi rói cánh hồng mơ ước. 
Ngày từng ngày 
Đưa chân em bước, 
Tà áo dài 
Tha thướt 
Cùng Xuân! 
Ngang qua, 
Đôi lúc ngập ngừng... 
Ngước nhìn ta: cây nêu đầu ngõ. 
Rồi... bình thản 
Như là không có 
Một cây nêu, 
Ai...? 
Vô tình 
Cắm trước cổng 
Nhà em... 

Phan Hòa 



Thứ Năm, 7 tháng 2, 2013

XUÂN


(Độc vận)

Mai đào nở rộ giữa vườn xuân 
Đất nước tưng bừng vui đón xuân 
Thôn xóm râm ran người tảo mộ 
Phố phường tấp nập kẻ du xuân 
Cây nêu trước cổng ươm màu tết 
Chậu quýt trong nhà đẫm sắc xuân 
Uống chén rượu mừng say lướt khướt 
Tìm người để tặng khúc thơ xuân... 

06.02.2013 
Phan Hòa 


Thứ Tư, 6 tháng 2, 2013

3 LY RƯỢU CUỐI NĂM


Ta bâng khuâng lật dòng thơ cũ 
Ngẫm sự đời qua một năm nay 
Tự mình rót, tự mình say 
Uống thế thái vào môi nghe lờ lợ... 

Ly thứ nhất: Trò đời như buổi chợ 
Kẻ bán buôn, lừa phỉnh cùng nhau 
Vung dao thớt không ngại lòng đau 
Nâng dối giá, móc câu người lương thiện! 

Ly thứ hai: Tình như cơn nghiện 
Lúc khát thèm, xin xỏ, mượn vay 
Không ngại ngùng cuối mặt, chìa tay 
Khi no đủ buông lời mai mỉa! 

Ly thứ ba: Tiền tài nhân nghĩa 
Mỏng như sương và bạc tựa như vôi 
Lúc không tiền người ở xa xôi 
Khi đầy túi quẩn quanh nhiều kẻ đến! 

Say... 

Phan Hòa


Thứ Hai, 4 tháng 2, 2013

TẢN MẠN CUỐI NĂM



Một năm nữa sắp sửa đi qua, mùa Xuân đến với ta một nửa. Một nửa thôi nhưng đã bao lần chọn lựa: Em – cuộc đời này… và tồn tại những vần thơ. 
Khi mái tóc điểm giữa hai màu, anh bỗng thích những cơn mơ, trang lưu bút và những cành hoa phượng… Yêu đấy ư? Anh tự hỏi lòng hay là do mình tơ tưởng? mà cứ nằm mơ nghe đâu đó giọng em cười. 
Em còn nhớ không? Có những lần mình nghỉ học để rong chơi, buổi sáng hôm sau, thầy dò bài em không thuộc. Em về chỗ cuối đầu ngồi khóc mướt, anh lại giận mình và hứa không bao giờ để cho em buồn như thế nữa đâu em. 
Có một lần em bảo anh cứ xem, lời thơ ngỏ của một anh chàng học trên mình một lớp. Anh tự ái, không muốn xem đâu, nhưng trong lòng thì hồi hộp: Không biết những lời thơ kia có lay động lòng ai? Nhưng giờ ra chơi, em lại cứ nhắc anh hoài: Anh ngốc lắm, có người yêu xinh gái, không biết giữ thì liệu hồn anh đấy… Kẻo người ta đi, rồi lại tiếc ngẩn ngơ… 
Thế là từ hôm ấy anh lại tập làm thơ, mỗi ngày viết cho em vài ba câu vớ vẩn. Em thích lắm dẫu biết những lời của anh chỉ là “thơ thẩn”, như “con cóc trong hang, con cóc nhảy ra”… Nhưng em vui vì được nhận quà, của một người mà mình thương, mình mến… 
Rồi mùa chia tay cũng đến, em vào ngành sư phạm, còn anh thì vào Hải Sản Nha Trang. Ngày đầu vào xứ lạ lang thang, khu nhà trọ trong ga, bị kẻ gian chôm mất ba lô hành lý. 
Anh trở về xung phong làm chiến sỹ, những ngày đêm trong rừng biên giới, anh chỉ biết làm tri kỷ với lời thơ, em động viên anh: luôn mãi đợi chờ. Dẫu núi cách, sông ngăn… mình sẽ vẫn gặp nhau bên bờ hạnh phúc. Nhưng dòng đời bến trong, bến đục. Nơi anh chỉ toàn là máu lẫn mồ hôi, còn hậu phương em nơi ấy xa xôi, luôn có bông hồng ngát môi hàm tiếu… 
Để một ngày kia, giữa chiến trường xa anh chợt hiểu: bởi cuộc chiến tranh này, mà anh đành phải mất em thôi… 

03.02.2013 
Phan Hòa

MƯA CHIỀU CUỐI NĂM


Mưa chiều, tím quá nhớ xa ơi! 
Lối cũ, đường xưa ướt rã rời 
Muôn nỗi hiu buồn rơi đọng giọt, 
Tơ trời giăng đắp cõi lòng tôi. 

Em đi xa lắm buổi mưa chiều 
Cơn gió Đông tàn chạnh hắt hiu, 
Mấy giọt sầu vương rơi xuống đắng 
Đường trần chiếc bóng ngã liêu xiêu. 

Những chiều Đông ấy đã xa chưa? 
Gác nhỏ mình anh đếm tiếng mưa 
Chờ đợi... mõi mòn môi mắt ấy 
Tay lùa lên tóc thuở xa xưa... 

Anh về dựng quán giữa lều mây 
Bán cái duyên thơ lỡ dỡ này 
Một nửa đời mưa, người mặc cả 
Nửa còn không nắng để phơi đây 

Thôi đừng mưa nữa nhé chiều ơi! 
Tí tách làm chi nẫu cả đời 
Mây kéo mưa về ngang xóm vắng 
Tím buồn xơ xác giậu mồng tơi. 

Về đâu, dáng ngọc ngày xưa hỡi? 
Cho nẻo thương sầu trọ quán anh 
Mưa vẫn chiều rơi, chiều vẫn nhớ... 
Một người đi mãi... một người mong. 

Phan Hòa


Thứ Bảy, 2 tháng 2, 2013

VỀ BẾN HẠ



Hình ảnh


Có người con gái ngày xưa
Hôm nay về thăm Bến Hạ
Nón nghiêng che hồng đôi má
Nhớ thời áo trắng thân thương...!

Mây trôi bên trời Hạ tím
Phượng hồng rụng xuống chiều xanh
Mắt tuyền đen láy long lanh
Em nhìn về đâu luyến tiếc...

Nhớ, đau nỗi niềm da diết
Ngày xưa đứng trước cổng trường,
Đợi chờ tiếng trống yêu thương
Thịch thùng vừa tan buổi học.

Lối xưa gió đùa mái tóc
Tung tăng vạt áo dài bay,
Tay mình, ai nắm bàn tay
Níu em một thời con gái...

Nắng non qua miền trẻ dại
Mà tình trắng tựa như mây,
Long lanh những giọt mưa đầy
Ắp lên cánh đồng tháng Sáu...

Duyên xưa về đây nương náu
Đậu cành hoa gạo ven sông,
Chói chan từng vệt đỏ hồng
Trên nền trời xanh thăm thẳm

Đưa nhau bên đời vạn dặm 
Vẫn về tắm Hạ chiều thơ,
Đi tìm một xíu ngu ngơ
Để khôn cả đời thiếu nữ...

Phan Hòa