Xuân mỏng mảnh, rơi trên cành Như ý!
Ta ngắt cánh Xuân, cắm giữa đời mình
Nghe hương Tết về trong lồng ngực
Nụ hoa đào mòng mọng môi xinh...
Chiều Ba Mươi, phố phường dấp lối
Ta đưa em đi lễ Phật cầu hiền
Khoảng lặng chìm giữa chốn linh thiêng
Yêu chân thật cháy bùng hương khói.
Tất tả cùng em, đêm trôi rất vội
Phút giao thừa mình hướng vào nhau
Từ bây giờ và mãi mãi ngàn sau
Lời cầu nguyện xin ơn trời chứng giám.
Cành Xuân mỏng đời em vừa khẽ chạm
Rung biển lòng, sóng ngập lời thơ
Đêm Ba Mươi, không ngủ mà mơ
Ừ, mới hiểu hai ta... là thật!
(Hi... sáng Mùng Một ngủ dậy mới biết mình mơ)
Phan Hòa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét